BLACK ROSE NOVEL

01/09/2023 19:52 165 lượt truy cập

[NOVEL] PHƯỢNG LỆ CỬU THIÊN - QUYỂN 1
Chương 13: Một cái cũng không được bỏ qua

Báo cáo

» Trời lạnh, trở về thôi… «

Diêu Mạc Uyển mím môi mỉm cười với Đinh Nguyệt, tin tưởng một ngày nào đó Đinh Nguyệt sẽ hiểu cách làm của nàng. Còn bây giờ, nàng nên ngủ sớm.

Hôm sau, Diêu Đồ bẩm báo qua loa vụ kho chất củi bị cháy với Diêu Chấn Đình. Diêu Chấn Đình không quan tâm nên chỉ nói vài câu coi như đã xử lý xong.

» Tang sự của Hoàng Hậu được xử lý thế nào? «

Trong thư phòng, Diêu Chấn Đình mệt mỏi ngã lưng ra ghế hỏi. Hoàng Thượng tuyên bố với bên ngoài là Hoàng Hậu vì khó sinh mà chết, tất nhiên phải dùng lễ nghi Hoàng Hậu để mai táng. Phủ Diêu tướng là nhà mẹ đẻ của người, không tránh khỏi việc phải túc trực bên linh cữu của người.

» Bẩm lão gia, đã chuẩn bị đầy đủ. Chỉ chờ triều đình định ra thời gian. «

Diêu Đồ cung kính bẩm báo.

» Được rồi. Ngươi lui xuống đi! «

Diêu Chấn Đình dùng tay xoa huyệt, việc Diêu Mạc Tâm có quan hệ bất chính với Túc Thân Vương thì chết cũng không hết tội. Hôm nay, ông ta chỉ mong những thứ có liên quan đến Diêu Mạc Tâm sẽ không làm ảnh hưởng đến vị trí của phủ Diêu tướng trong lòng Hoàng Thượng, không sẽ mất nhiều hơn.

» Lão gia… đã xử lý Lâu Ngọc Tâm. Gánh hát Vân Đức đã rời khỏi kinh thành, vĩnh viễn không trở lại. «

Diêu Đồ nhỏ giọng bẩm báo.

» Giết cũng không thấy hả giận. Nếu không phải bà ta có nữ nhi làm Quý phi, lão phu đã tự tay giết chết bà ta! «

Diêu Chấn Đình chau mày, tay càng dùng thêm sức ấn huyệt thái dương.

» Lão nô cáo lui. «

Từ xưa, Diêu Đồ không phải là người nói nhiều nên đây là một trong nhiều lý do mà Diêu Chấn Đình tín nhiệm ông.

Viện Ngưng Hoa Các.

Ánh nắng mặt trời xuyên thấu song cửa sổ, chiếu vào căn phòng tạo ra những vệt sáng loang lổ. Trên giường, đôi mắt đẹp của Diêu Mạc Uyển đang run rẩy, trán lấm tấm mồ hôi mịn, nệm gấm bị nắm chặt tạo thành vết nhăn nheo.

» A… Trọng nhi! «

Âm thanh thê lương vang lên, Diêu Mạc Uyển bật dậy thở hổn hển, tuy là giấc mơ nhưng cảnh xuất hiện ở lãnh cung lại vô cùng chân thật. Nó hiện ra trong trí nhớ của Diêu Mạc Uyển khiến nàng như lạc vào cảnh trong mơ.  

» Tiểu thư, người không sao chứ? «

Lúc này, Đinh Nguyệt nghe thấy tiếng liền chạy vào. Nàng ấy lo lắng dò hỏi.

» Không có việc gì… Chỉ là gặp ác mộng thôi. Lưu Tỉnh tới rồi? «

Diêu Mạc Uyển lén lau nước mặt ở khóe mắt, thở dài điều chỉnh hơi thở.

» Đến rồi ạ. Đang chờ ở trong phòng. «

Đinh Nguyệt trả lời.

» Sao không đánh thức ta? Lấy y phục lại đây. «

Diêu Mạc Uyển ngước mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, có vẻ như sắp đến trưa.

» Nô tỳ thấy tiểu thư quá mệt mỏi nên không đành lòng đánh thức tiểu thư. «

Đinh Nguyệt thấy Diêu Mạc Uyển sốt ruột liền lấy y phục trên giá xuống, giúp nàng chải đầu và rửa mặt.

Diêu Mạc Uyển đi ra từ phòng ngủ, Lưu Tỉnh cung kính đứng trong sản.

» Sao không ngồi chờ? «

Diêu Mạc Uyển nghi hoặc mở miệng.

» Lưu Tỉnh là nô tài, sao dám ngồi đợi tiểu thư. «

Lưu Tỉnh thấy Diêu Mạc Uyển đi ra, trong mắt lộ vẻ vui mừng. Diêu Mạc Uyển thu hết biểu cảm của cậu vào mặt, đáy lòng hiện ra chút cam chịu.

» Lâu Ngọc Tâm chết rồi? «

Diêu Mạc Uyển không để Lưu Tỉnh ngồi xuống, muốn cậu hiểu rõ tầng quan hệ này cũng tốt. Miễn cho sau này rễ tình đâm sâu, tự mình chuốc lấy khổ.

» Tiểu thư dự đoán như thần. Đêm qua, Lưu Tỉnh cho người âm thầm đi theo sau lưng Lâu Ngọc Tâm. Chính mắt nhìn thấy con hát đó bị mấy người bịt mặt đánh đến chết. «

Lưu Tỉnh sùng bái nhìn về phía Diêu Mạc Uyển.

» Không phải ta dự đoán như thần mà do ta hiểu rõ tác phong làm việc của phụ thân. Lưu Tỉnh, ngươi còn nhớ tên công tử ăn chơi phá của đã đánh ngươi ở viện Di Xuân kia là ai không? «

Diêu Mạc Uyển vẫn nhớ kỹ từng người khiến nàng chịu thiệt và quyết tâm trả thù từng người, một người cũng đừng hòng thoát khỏi tay nàng.

» Nô tài nhớ rõ. «

Lưu Tỉnh gật đầu. Lúc đó, may mắn là tiểu thư đã dùng thân phận Tam tiểu thư Diêu phủ mới khiến tên khốn đó sợ hãi. Không thì sợ là mình đã mất mạng, không thể hầu hạ bên cạnh tiểu thư.

» Thả tin tức ra ngoài. Nói trước khi Lâu Ngọc Tâm mất tích có gặp hắn. «

Diêu Mạc Uyển thản nhiên dặn dò.

» Ý tiểu thư là? «

Lưu Tỉnh cảm thấy hơi mơ hồ, nhìn Diêu Mạc Uyển.

» Người khác có biết hay không, không quan trọng nhưng nhất định phải để cho Đại phu nhân biết được tin tức này. «

Diêu Mạc Uyển nhắc nhở.

» Lưu Tỉnh hiểu rồi! «

Lưu Tỉnh giật mình, muốn rời đi thì bị Diêu Mạc Uyển kêu về.

» Ngươi… có nghe được tin tức của Túc Thân Vương không? «

Nếu được gặp một lần ở kiếp trước, nàng hy vọng Dạ Quân Thanh sẽ tháo mặt nạ làm bằng bạc sau khi cứu nàng từ tay đạo tặc vì chiếc mặt nạ đó vốn là của Dạ Hồng Dịch. Lúc nàng biết được sự thật, nàng đã trở thành Vương phi của Dạ Hồng Dịch.

» Bẩm tiểu thư, nô tài không cần hỏi thăm về chuyện Túc Thân Vương. Bây giờ, khắp nơi đều truyền tin đồn Túc Thân Vương thua trận, chịu không nổi đả kích nên cả người sa sút nhốt mình trong phủ Thân Vương. Mỗi ngày, đều gọi các cô nương trong viện Di Hương đến mua vui. Hoàng Thượng niệm tình ngài ấy từng có công với thiên hạ, không trị tội mà còn trọng thưởng nhưng Túc Thân Vương chỉ cần rượu ngon nên mỗi ngày, Hoàng Thượng đều phái thái giám mang rượu ngon tốt nhất từ trong cung ra đưa cho Túc Thân Vương. «

Lưu Tỉnh nói hết những lời mình nghe được.

» Thủ đoạn cao minh, ngược lại phù hợp với tác phong ra vẻ quân tử của gã… «

Diêu Mạc Uyển lẩm bẩm, đáy mắt lóe hàn ý nhưng nàng vẫn không rõ một việc Dạ Quân Thanh nắm trọng binh trong tay, sao lại rơi vào tình cảnh này.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan