BLACK ROSE NOVEL

19/01/2024 20:01 156 lượt truy cập

[NOVEL] PHƯỢNG LỆ CỬU THIÊN - QUYỂN 1
Chương 16: Trong rượu có thứ kỳ lạ

Báo cáo

» Rất ít nữ nhân như ngươi gặp biến mà không sợ hãi. «

Dạ Quân Thanh thấy Bôn Lôi rời đi, hờ hững buông tay Diêu Mạc Uyển. Hắn đi thẳng đến trước bàn dài, nhẹ nhàng vuốt ve bức tranh cuộn tròn. 

» Cho nên, Vương gia nghĩ Tĩnh Tâm là người đã được huấn luyện, mới xuất hiện ở chỗ này? «

Diêu Mạc Uyển cầm thỏi mực lên, như vô tình hỏi nhưng lòng hơi chua xót. Thì ra thời điểm gặp lại, Dạ Quân Thanh coi nàng là mật thám được Dạ Hồng Dịch phái tới để giám sát hắn.

» Chẳng lẽ không phải? «

Dạ Quân Thanh hỏi với dáng vẻ nó không phải là sự thật à. 

» Vì sao Vương gia lại để vị tiểu tướng kia nói những lời đại nghịch? «

Diêu Mạc Uyển kinh ngạc, nghi hoặc nhìn về phía Dạ Quân Thanh.

» Mục tiêu của Dạ Hồng Dịch là bổn vương, chỉ cần bổn vương không có ý phản nghịch là đủ rồi. Không phải à? «

Dạ Quân Thanh nhìn Diêu Mạc Uyển đầy thâm ý, nếu không có hắn ngăn lại thì mình đã sớm bị Bôn Lôi chặt thành tám khúc.

» Tĩnh Tâm nhớ ân tình của Vương gia. «

Diêu Mạc Uyển đâm lao thì phải theo lao, nghiến răng nói.

Chu quản gia tình cờ bước tới, một công công từ nội cung đi theo sau lưng. Diêu Mạc Uyển nhận ra vị công công này, là người bên cạnh Dạ Hồng Dịch tên An Bính Sơn vì gã ta là người chanh chua, miệng nam mô mà bụng thì đầy dao găm. Tuy là công công nhưng tâm địa lại gian xảo, rất nhiều cung nữ đã chết trong tay gã ta nhưng kiếp trước, vì sợ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của mình trước mặt Dạ Hồng Dịch nên nàng chưa từng trừng phạt gã ta. Bây giờ nghĩ lại mới thấy đúng là chủ nào tớ nấy.

» Vương gia, An công công đưa rượu tới. «

Chu quản gia cung kính bẩm báo, An Bính Sơn đi tới.

» Túc Thân Vương, mỗi ngày một bình. Lão nô đã đưa rượu tới. «

An Bính Sơn híp mắt, chưa hành lễ đã tiện tay đặt bầu rượu Tử Ngọc trước mặt Dạ Quân Thanh.

» Chu quản gia. «

Dạ Quân Thanh không thèm liếc An Bính Sơn, chỉ ra lệnh cho Chu quản gia rót rượu. Sau đó, hắn cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.

» Công công có thể trở về báo cáo. «

Dạ Quân Thanh thả chén rượu xuống, lạnh lùng trả lời. An Bính Sơn nghe xong thì cười khinh bỉ, hơi cúi người rồi xoay người rời đi. 

Diêu Mạc Uyển đứng ở một bên nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo. Nàng vừa nhìn liền biết trong rượu có thứ gì đó kỳ lạ. 

» Vương gia vẽ tranh Hoàng Hậu, không sợ Hoàng Thượng trách tội? «

Khi Diêu Mạc Uyển nói chuyện, ánh mắt liếc sang chén rượu cạnh nghiên mực.

» Bổn vương muốn nhắc nhở Dạ Hồng Dịch. Nếu không có Mạc Tâm thì sao gã có thể kiềm chế được bổn vương à. Mặc kệ Mạc Tâm còn sống hay chết, gã vẫn phải đối xử tử tế! «

Dạ Quân Thanh nói từng câu từng chữ, như biến nó thành những lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào tim Diêu Mạc Uyển, từng giọt máu rơi xuống rồi hóa thành từng đóa hoa bỉ ngạn rực rỡ.

» Chu quản gia, thu dọn nơi này sạch sẽ. «

Dạ Quân Thanh diễn trò xong, chậm rãi cuộn tròn bức vẽ lại. Hắn rời khỏi đình rộng, mỗi ngày vẽ một tấm và đây là bức tranh thứ mười của hắn.

Gió bắt đầu thổi làm màng lụa trong đình lay động nhẹ theo gió, vài cánh hoa rơi xuống vai Diêu Mạc Uyển. Một cảm giác lạnh buốt xẹt qua hai gò má nàng, còn chưa kịp lau đã bị gió thổi bay đi. Dạ Quân Thanh, chờ ta trả lại giang sơn cho chàng, liệu có trả đủ cho tấm chân tình trọn đời của chàng không?

Sau giờ Dậu, nhóm nữ nhân của viện Di Hương ra ngoài. Mặt mỗi người đều trắng hơn quả cà, rời khỏi phủ Túc Thân Vương, tú bà đã biết nhưng không nói thêm gì.

» Đây là số ngân lượng còn lại. Đa tạ dì Quế đã ra tay giúp đỡ. «

Diêu Mạc Uyển lấy ba tờ ngân phiếu trăm lượng đưa cho tú bà, dịu dàng nói lời cảm ơn.

» Tiện tay thôi, cô nương khách sáo gì. Nếu không còn việc gì khác, ta đi trước! «

Tú bà thấy tiền là sáng mắt, tất nhiên hỏi han ân cần. Diêu Mạc Uyển gật đầu, đợi sáu cỗ kiệu cuồn cuộn rời xa phủ Túc Thân Vương mới xoay người về phủ Diêu tướng.

» Sớm biết ngươi chứa bí mật trong người, giờ bắt được chân tướng rồi! «

Lúc Diêu Mạc Uyển đi vào ngã rẽ, Bôn Lôi xuất hiện chặn trước mặt nàng. 

» Nếu không tìm thấy ngươi, ta liền theo cỗ kiệu trở về. «

Đôi mắt trong suốt lóe lên tia sáng như sao, không có một tia rung động.

» Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời nói mê sảng của ngươi? «

Bôn Lôi cảnh giác nhìn Diêu Mạc Uyển, hừ lạnh nói.

» Đây là ly đựng rượu ngự ban, ngươi âm thầm phái người kiểm tra bên trong đã chứa loại độc gì. Nhớ tìm cách giải độc trên người Vương gia, phải lặng lẽ làm và không được để cho Vương gia biết. «

Diêu Mạc Uyển vừa nói vừa lấy ly rượu trong tay áo đưa cho Bôn Lôi.

» Ngươi… Ngươi có ý gì? «

Bôn Lôi bất ngờ nhìn Diêu Mạc Uyển, không biết nên nói gì cho phải.

» Hẳn là ngươi hiểu rõ tính cách của Vương gia. Nếu không khuyên được thì bảo vệ thật tốt. Tương lai còn dài, sao phải nóng lòng nhất thời. «

Diêu Mạc Uyển thấy Bôn Lôi giật mình đứng ở đó, cứng rắn nhét ly rượu vào tay Bôn Lôi rồi xoay người rời đi.

» Ngươi là ai? Vì sao muốn giúp Vương gia? «

Bôn Lôi lấy lại tinh thần từ việc hoảng sợ, vội hỏi.

» Haiz… «

Diêu Mạc Uyển không có đáp, chỉ nhẹ nhàng thở dài rồi rời đi.

Cổng lớn phủ Diêu tướng.

Khi nhìn thấy Diêu Mạc Uyển xuất hiện trong tầm mắt của mình, Đinh Nguyệt lập tức đi ra đón.

» Tiểu thư, gấp chết Nguyệt nhi. Tiểu thư không sao chứ? «

Đinh Nguyệt lo lắng đánh giá Diêu Mạc Uyển, thở phào một hơi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan