BLACK ROSE NOVEL

24/03/2024 11:30 167 lượt truy cập

[NOVEL] PHƯỢNG LỆ CỬU THIÊN - QUYỂN 1
Chương 20: Tạo cho gã cảm giác vô cùng hứng thú

Báo cáo

» Ngươi nói thật? «

Diêu Tố Loan sống trong phủ Tể tướng từ nhỏ nên đương nhiên biết Diêu Đồ là một người trầm ổn và trung thành.

» Lão gia nạp thêm Tam phu nhân ở ngoài, tiểu thiếu gia được bốn tuổi. Nương nương cũng biết tính cách Đại phu nhân, người cũng biết lão gia yêu thương con! Nếu người không đi thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi! «

Diêu Đồ đầy hoảng loạn, lo lắng nói.

» Nhưng Hoàng Thượng ở bên này? «

Dù sao, Diêu Tố Loan cũng là đứa con gái hiếu thảo, nghe mẫu thân mình sắp xảy ra chuyện thì tất nhiên sẽ cảm thấy bối rối.

» Cứu người như chữa cháy. Hay nương nương vào giải thích với Hoàng Thượng trước rồi hãy đi? «

Diêu Đồ đề nghị.

» Thôi! Diêu Đồ, ngươi dẫn đường đi. Thải Huỳnh đi với bổn cung một chuyến! «

Diêu Tố Loan nhíu chặt lông mày, vội vàng đi về hướng cửa phủ.

Đinh Nguyệt thấy Diêu Đồ dẫn Diêu Tố Loan và Thải Huỳnh rời đi liền lau mồ hôi lạnh trên trán. Lúc này, Diêu Mạc Uyển từ từ bước vào viện Mai Hợp Các. 

» Tiểu thư? «

Đinh Nguyệt lo lắng nhìn Diêu Mạc Uyển.

» Em đứng bên ngoài canh giữ, có người hỏi thì nói đó là ý của Nhị tiểu thư. Em nhất định không được cho bất kỳ kẻ nào tiến vào. «

Giọng nói của Diêu Mạc Uyển yên tĩnh như mặt hồ phẳng lặng nhưng không hề che giấu sự lạnh lùng. Đôi mắt xinh đẹp nhìn thẳng cửa phòng trong viện Mai Hợp Các, âm nhạc bên trong truyền tới tai nàng. Diêu Mạc Uyển châm chọc nở nụ cười, hôm nay là ngày tổ chức đám tang cho nàng mà bên này thật sôi nổi.

Trong phòng, Dạ Hồng Dịch đang thấy nhàm chán. Gã tính ra lệnh cho nhạc sư lui xuống thì cửa phòng bật mở, một thiếu nữ với dáng người nhanh nhẹn bất ngờ xuất hiện trước mặt gã với lông mày như trăng khuyết, mắt phượng chứa mùa xuân, lụa mỏng che nửa gương mặt, trong ngây thơ lộ nét quyến rũ. Nghê thường vũ y trên người tách đôi, màu sắc rực rỡ, thấy rõ vòng eo thon gọn. Khi khúc nhạc vang lên, thiếu nữ từ từ bước tới trung tâm, cơ thể xoay tròn làm làn váy lông vũ bên dưới bay lên, một đôi chân trắng nõn xuất hiện khiến Dạ Hồng Dịch cảm thấy vô cùng hứng thú.

Nhạc sư hai bên chỉ nghĩ Quý phi cố ý sắp xếp thiếu nữ tới dâng điệu múa cho Hoàng Thượng. Vì vậy, họ phối hợp theo điệu múa của nàng, nàng nâng nhẹ cánh tay, di chuyển từng điệu múa tới bên cạnh Dạ Hồng Dịch. Bàn chân ngọc ngà lớn mật xẹt quá trước ngực Dạ Hồng Dịch, loại cảm giác như ẩn như hiện này đã châm ngọn lửa dưới đáy lòng Dạ Hồng Dịch.

Diêu Mạc Uyển nhìn dục vọng bắt đầu nhen nhóm trong mắt Dạ Hồng Dịch, nhếch nhẹ khóe môi. Cơ thể nàng ngửa ra sau, đùi ngọc quấn quanh thắt lưng của Dạ Hồng Dịch, nghiêng đầu sang một bên ngậm một quả nho to tròn mọng nước trên bàn, trang phục Nghê thường vũ y tung bay làm gã chợt thấy nhiệt huyết sôi trào trước tư thế xinh đẹp mê người của Diêu Mạc Uyển.

Lúc này, Diêu Mạc Uyển thấy đã châm đủ lửa, từ từ hạ cặp đùi ngọc đang quấn quanh eo Dạ Hồng Dịch xuống. Nàng nâng cái cổ trắng như tuyết lên, dây dưa đưa quả nho trong miệng tới trước mặt Dạ Hồng Dịch.

Giây tiếp theo, Dạ Hồng Dịch giữ chặt cánh tay Diêu Mạc Uyển, kéo nó tới giữa ngực. Ngón tay nâng lên kéo tấm lụa mỏng trên mặt Diêu Mạc Uyển xuống. Gã cúi người xuống, đôi môi mỏng phủ lên quả nho rồi nuốt nó vào bụng. Đôi mắt màu đen kia bừng sáng như một con thú hoang phát hiện ra con mồi của mình.

» Hoàng Thượng… «

Giọng nói ngọt ngào tràn ra, Diêu Mạc Uyển chỉ thấy dạ dày đang bắt đầu trào ngược. Khi đối mặt với người đàn ông mà nàng đã dành cả thanh xuân để yêu suốt bảy năm, nàng cảm thấy buồn nôn, loại cảm giác ghê tởm này theo từng sợi lông tơ trong cơ thể tản ra.

» Mỹ nhân, tên của nàng là gì? «

Dạ Hồng Dịch giơ ngón tay xẹt qua cái cổ trắng nõn của Diêu Mạc Uyển, theo đường cong duyên dáng thẳng xuống trước ngực. Gã kéo mạnh dây buộc vũ y, lột chiếc áo lót màu tím xuống, bộ ngực đầy đặn hiện ra khiến hơi thở Dạ Hồng Dịch càng nặng nề hơn.

» Dân nữ tên Diêu Mạc Uyển. Uyển nghĩa là uyển chuyển, nhẹ nhàng thể hiện sự thanh cao trong sáng. Hoàng Thượng có thích cái tên này không?  «

Diêu Mạc Uyển chớp đôi mắt đẹp, ngây thơ nhìn Dạ Hồng Dịch. Dạ Hồng Dịch nhíu chặt lông mày, đáy mắt dâng lên một luồng khi lạnh mơ hồ.

» Muội muội ruột của Hoàng Hậu? À, tang lễ tế linh hồn của Hoàng Hậu được tổ chức vào ngày hôm nay. Mỹ nhân không đau buồn? «

Dạ Hồng Dịch cảm thấy sự nhiệt huyết trong lòng bị nước đá dập tắt một nửa. 

» Mạc Uyển là kẻ ngốc. Kẻ ngốc không biết đau buồn. «

Diêu Mạc Uyển nâng hai cánh tay lên, vòng quanh cổ Dạ Hồng Dịch rồi nghiêm túc trả lời câu hỏi. 

» Ồ? «

Đáy mắt Dạ Hồng Dịch dấy lên ánh lửa u ám, gã từng nghe Diêu Mạc Tâm nhắc tới muội muội ngốc của mình nhưng gã chưa từng gặp mặt nàng ấy.

» So với tỷ tỷ thì từ nhỏ, Mạc Uyển bị coi là kẻ ngốc. Tỷ tỷ còn sống một ngày thì Mạc Uyển liền ngốc một ngày. Cuối cùng, tỷ tỷ đã đi rồi nên Mạc Uyển được giải thoát rồi. Hoàng Thượng, người nói Mạc Uyển có ngốc không? «

Diêu Mạc Uyển nhếch đôi môi anh đào, đôi mắt trong suốt lóe tia sáng. 

Diêu Mạc Uyển nói những lời khiến Dạ Hồng Dịch như tìm được sự đồng cảm. Không sai. Diêu Mạc Tâm còn sống một ngày thì người trong thiên hạ này đều cảm thấy gã là đồ ngốc, là phế vật! Bây giờ, Diêu Mạc Tâm đã chết. Cuối cùng, gã cũng được giải thoát rồi!

» Làm sao bây giờ? Trẫm thích kẻ ngốc này! «

Dạ Hồng Dịch nhìn Diêu Mạc Uyển kề sát cơ thể của nàng vào lồng ngực mình, càng nhen nhóm dục vọng nguyên thủy. Gã vội vàng di chuyển cánh tay từ đôi chân ngọc của Diêu Mạc Uyển lên trên, chui thẳng vào trong váy vũ y.

» Mạc Uyển chính là kẻ ngốc! «

Diêu Mạc Uyển hạ thấp giọng nói, nhẹ nhàng chạm vào phần xương mềm nhất của Dạ Hồng Dịch. Gã bế Diêu Mạc Uyển lên, sải bước đi vào phòng ngủ.

Tất cả các nhạc sĩ ngồi ở đại sảnh nhìn nhau, sắc mặt đều xám xịt rồi đừng dậy rời khỏi viện Mai Hợp Các.

Trên giường, Diêu Mạc Uyển vặn vẹo cơ thể mềm mại như rắn, như một con hồ ly xinh đẹp rời núi, từng động tác mang theo sự hấp dẫn chí mạng, ánh nhìn quyến rũ chưa từng rời khỏi người Dạ Hồng Dịch.

Dạ Hồng Dịch! Nếu ta không thông minh, tài năng hơn người thì sao ta có thể giành được giang sơn cho ngươi nhưng ngươi lại sử dụng thủ đoạn bỉ ổi, hẹp hòi đẩy ta xuống mười tám tầng địa ngục! Ngươi thích kẻ ngốc đúng không? Ta sẽ cho ngươi thấy sự ngu ngốc của ta có thể hủy hoại giang sơn của ngươi và nó sẽ nghiền xương ngươi thành tro, khiến ngươi cả đời không thể đầu thai!

Dạ Hồng Dịch nhìn báu vật nằm trên giường, gấp gáp cơ thể đè lên. Môi mỏng lướt qua vành tai Diêu Mạc Uyển, hàm răng trắng cắn nhẹ, hôn từ vành tai trên xuống tạo từng vết hôn màu hồng trên cổ, hai tay không kiềm chế được phủ lên cặp ngực đầy đặn của nàng. Bộ phận nào đó bên dưới có xu thế ngẩng đầu.

Diêu Mạc Uyển giả vờ hưởng thụ đáp lại sự nhiệt tình của Dạ Hồng Dịch, ngón tay vuốt ve xung quanh trên lưng gã. Giờ phút này, nàng rất muốn cắm ngón tay mình vào giữa lưng Dạ Hồng Dịch, khoét tim của gã ra xem máu chảy trong đó có màu gì.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan