BLACK ROSE NOVEL

25/08/2023 16:37 169 lượt truy cập

[NOVEL] PHƯỢNG LỆ CỬU THIÊN - QUYỂN 1
Chương 8: Không tốt! Phu nhân xảy ra chuyện

Báo cáo

Đinh Nguyệt nhìn ngân phiếu trong tay, hơi giật mình nhưng nàng ấy lại nhét vào tay Diêu Mạc Uyển. 

» Tiểu thư, người không đi thì Nguyệt nhi không đi! Nhị phu nhân đã cứu mạng Nguyệt Nhị. Hôm nay, Nhị phu nhân chết thảm, tự nhiên là Nguyệt nhi sẽ báo thù cho ngài ấy! Sau này, Nguyệt nhi sẽ đi theo tiểu thư. Chúng ta có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu! «

Đinh Nguyệt căm phẫn nói lời thề.

» Ta cam đoan với em, chúng ta sẽ không chết. «

Diêu Mạc Uyển nắm tay Đinh Nguyệt, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định.

» Tiểu thư, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Vạch trần việc làm độc ác của Đại phu nhân và Cao ma ma trước mặt lão gia? «

Đinh Nguyệt nâng gương mặt nhỏ nhắn, ngây thơ hỏi.

» Nguyệt nhi, em phải nhớ kỹ. Trên đời này không có kẻ nào tốt bụng để chúng ta nhờ cậy, thay chúng ta ra tay. Chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân để trả thù. «

Gương mặt xinh đẹp lộ vẻ bình thản, Diêu Mạc Uyển nghiêm túc kéo tay Đinh Nguyệt hỏi.

» Ta hỏi em, quan hệ giữa Đại phu nhân và phụ thân trong mấy năm qua? «

Bước đầu tiên để báo thù chính là đứng vững trong phủ Diêu tướng, nếu không có phủ Diêu tướng làm hậu thuẫn thì sao nàng có thể tiến cung! Với thân phận bây giờ của mình, nàng cần phải đạt được sự tín nhiệm của Diêu Chấn Đình để đứng vững vị trí trong phủ Diêu tướng.

» Tháng này thì Nguyệt nhi không rõ lắm nhưng Nguyệt nhi biết được một việc. Đại phu nhân nuôi một con hát ở bên ngoài, hình như đang đóng vai tiểu sinh trong gánh hát Vân Đức, người đó tên là Lâu Ngọc Tâm. Đại phu nhân tranh thủ lúc lão gia vào triều, thường xuyên đến gánh hát Vân Đức lén gặp Lâu Ngọc Tâm. Có rất nhiều người trong phủ biết chuyện này nên chắc là chính xác. «

Đinh Nguyệt nói với giọng chắc chắn.

» Lâu Ngọc Tâm… «

Diêu Mạc Uyển nhếch đôi môi anh đào, đáy mắt lóe lên một tia sáng.

» Nguyệt nhi, bây giờ ta không thể hiện thân. Em giúp ta làm hai việc, thứ nhất là lén về phủ tể tướng kêu Lưu Tỉnh đến đây gặp ta và thứ hai là… «

Diêu Mạc Uyển cúi thấp người, thì thào với Đinh Nguyệt. Sau đó, nàng giao hết tất cả ngân phiếu mà mình có vào tay Đinh Nguyệt.

Sáng sớm hôm sau, Diêu Đồ bước đến cạnh cổng lớn như mọi ngày. Ông nhìn con đường lớn ở hướng Đông, vì không thấy kiệu của Diêu Chấn Đình nên ông quay đầu dặn dò hai tên hộ vệ gác cổng.

» Nghe nói mấy ngày gần đây có không ít bạo dân chạy nạn tràn về kinh thành. Họ thỉnh thoảng cướp giật đồ đạc nên các ngươi phải mở to mắt ra mà canh cho cẩn thận. Đừng để họ làm lão gia hoảng sợ! «

Lúc Diêu Đồ sắp nói tiếp, một nam tử mặc trang phục đóng kịch chạy ra từ ngã rẽ gần đó.

» Ngài là Diêu quản gia! Không… không tốt rồi! Diêu phu nhân xảy ra chuyện! «

Mặt nam tử đầy mồ hôi, hai tay chống lên đầu gối thở hồng hộc.

» Ngươi là ai? «

Ánh mắt Diêu Đồ hơi trầm xuống, cảnh giác nhìn nam tử kia và nghi ngờ hỏi.

» Bẩm Diêu quản gia, tiểu nhân là người hát tuồng. Diêu phu nhân để lộ túi tiền ra ngoài nên bị bạo dân nhìn thấy vây quanh. Bây giờ, gánh hát Vân Đức rất loạn mà chủ ban không thể tiếp tục khống chế được tình huống này nên kêu tiểu nhân chạy đến phủ thông báo, kêu ngài mau đến cứu. Đám bạo dân này chỉ nhận bạc, nếu không đưa thì họ sẽ không thả phu nhân ra. «

Diêu Đồ nghe xong, muốn hỏi rõ thì nghe thấy giọng nói truyền từ sau lưng.

» Đã xảy ra chuyện gì? «

Bốn người nâng kiệu đứng yên, Diêu Chấn Đình vén màn kiệu lạnh lùng hỏi.

» Bẩm lão gia, con hát này nói phu nhân đến gánh hát Vân Đức gặp sự cố. Lão nô chuẩn bị sai người đi cứu phu nhân! «

» Gọi thêm vài người nữa. Lão phu muốn xem rốt cuộc là bạo dân không có mắt nào dám làm càn trên đầu lão phu! «

Diêu Chấn Đình cười lạnh hạ màn kiệu xuống, Nhóm kiệu phu nâng kiệu đi về phía gánh hát Vân Đức. Tuy Diêu Đồ nghi hoặc nhưng ông thật sự không còn thời gian để suy nghĩ, vội phái người gọi thêm mười tên hộ vệ đi theo sau.

Trong kiệu, Diêu Chấn Đình vuốt ve chiếc nhẫn ban chỉ màu xanh sẫm làm từ ngọc phỉ thúy với đáy mắt lạnh lẽo. Hôm nay lâm triều, ông ta đã biết tin tức mà hôm qua Tố Loan truyền ra từ hậu cung là có thật. Hôm nay, tứ đại gia tộc lớn trong triều là Vương, Tạ, Dữu, Hoàn như hổ rình mồi. Hậu vị này có thể bị bốn gia tộc lớn chiếm được. Ban đầu hai nữ nhi nhà mình, một người là Hoàng Hậu, người còn lại là Quý phi nên ông ta không sợ nhưng hôm nay, mọi vinh quang phú quý của phủ đều nhờ vào Diêu Tố Loan. Nếu không thì sao ông ta phải liên tục đi nịnh nọt Đậu Hương Lan.

Sau trong hẻm nhỏ…

Lưu Tỉnh mang theo vị nam tử mặc đồ hóa trang đến.   

» Mọi chuyện đã làm xong rồi? «

Đinh Nguyệt nghi hoặc nhìn Lưu Tỉnh, thấy Lưu Tỉnh gật đầu mới đưa số ngân phiếu còn lại trong tay cho nam tử.

» Ngài yên tâm. Tiểu nhân đã bỏ toàn bộ xuân dược vào rượu. Lúc này, có lẽ Lâu Ngọc Tâm và Diêu phu nhân đang hi sinh thân mình, quấn quýt lấy nhau! Ngày thường, vì biết Diêu phu nhân lén gặp riêng Lâu Ngọc Tâm nên toàn bộ gánh hát Vân Đức đều nhường nhịn đối phương. Bọn tiểu nhân phải kiếm cớ ra ngoài tản bộ nên bây giờ, trong gánh hát Vân Đức chỉ còn lại hai người họ. Hơn nữa, tiểu nhân đã khóa cửa nhỏ của gánh hát Vân Đức. Còn có… «

Nam tử còn muốn nói tiếp nhưng bị Đinh Nguyệt đánh gãy.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập

Bình luận

Nội dung liên quan